Diệp An Nhiên sửng sốt một chút, không hiểu tại sao lại nhìn thấy Từ Tĩnh, bên cạnh Từ Tĩnh là một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng, sau khi thấy nàng tỉnh lại thì chậm rãi nói với Từ Tĩnh: "Được rồi, bệnh nhân đã tỉnh rồi, ngất xỉu do đau bụng kinh. Ngoài ra còn do thường xuyên phải làm việc quá sức, điều kiện khắc nghiệt dễ nhiễm lạnh, hơn nữa kinh nguyệt cũng không đều. Cô nên chú ý hơn trong thời gian tới, tình trạng của cô đã rất nghiêm trọng, tốt nhất là nên uống thuốc trung y để điều trị."
Cuối cùng Diệp An Nhiên cũng nhớ ra mình đã ngất xỉu trên đường, hình như bây giờ đang ở bệnh viện, nhưng nàng lại không hiểu tại sao Từ Tĩnh cũng ở đây.
Sau khi Từ Tĩnh tiễn nữ bác sĩ đi, cô quan tâm nhìn Diệp An Nhiên: “Cô cảm thấy đã đỡ hơn chưa?”
Diệp An Nhiên cười, “Không đau nữa.” Thực ra vẫn còn hơi đau, nhưng không phải vấn đề gì to tát lắm, nàng còn có thể chịu đựng nỗi đau gấp trăm lần thế này.
Từ Tĩnh mỉm cười, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường của Diệp An Nhiên: “Tôi không ngờ sẽ được gặp lại cô, thật là có duyên.”
Diệp An Nhiên ngập ngừng một chút mới hỏi, “Làm thế nào mà cô gặp được tôi?”
“Khi đó tôi lái xe chạy ngang qua, thấy có người ngất xỉu, sau khi xuống xe, đi kiểm tra thử thì không ngờ đó lại là cô nên tôi lập tức đưa cô đến bệnh viện. ”
Nghe xong lời của Từ Tĩnh, Diệp An Nhiên nhận ra quần áo của nàng đã được thay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-phung-gl/227236/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.