Hôm ấy là một ngày đẹp trời, mây xanh nắng ấm, cây xanh, chim hót, hoa thơm nở rực, Lý Thiên Hinh nhàn nhã đọc sách, uống trà, trong khi bên cạnh là Lan Nhi luôn nghiêm túc bảo vệ. Mặc cho đã nhiều năm trôi qua, nàng vẫn như vậy không đổi, bên cạnh cũng chỉ cần một hần cận duy nhất. Lúc nhỏ làm Vua, lớn chút làm người của Trần Cảnh, sau bên cạnh Hoa Bảo Ngân và hiện tại làm phu nhân của Lê Phụ Trần cũng không ngoại lệ.
Đọc sách được một lúc, Lý Thiên Hinh có chút mỏi mắt tạm dừng, nâng trà uống một chút, rồi hướng Lan Nhi hỏi, "Tông nhi và Khuê nhi thế nào rồi?". Dù hai đứa trẻ ấy thường hay ở cạnh Lê Phụ Trần, vơi mẫu thân này dường như có chút lạnh nhạt, nhưng nàng vẫn với hài tử của mình có sự quan tâm âm thầm nhất định.
"Dạ! Hai tiểu chủ tử đã cùng Bảo Văn hầu ra ngoài một chuyến, hẳn là đến mai mới quay về", Lan Nhi dù đã có tuổi, nhưng vẫn tỏ ra cung kính và trung thành tuyệt đối trước Lý Thiên Hinh không đổi. Với nàng, chăm sóc chủ tử không chỉ là việc nên làm, mà còn là nhiệm vụ và trách nhiệm cả đời này.
"Ừm, ta hiểu rồi".
Lý Thiên Hinh nói xong ra hiệu cho Lan Nhi tạm đứng sang bên, rồi lại ngẩng đầu ngắm nhìn những bông hoa mẫu đơn bản thân tự tay trồng đang nở một màu đỏ rực, tựa như thiếu nữ xinh đẹp đang khoe sắc. Khiến bất cứ cho ai nhìn cũng không thể không động lòng, vô thức say đắm vẻ đẹp rực rỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ly/169645/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.