Dưới bầu trời đêm Na Uy, cực quang huyền ảo kéo thành dải thơ mộng, cánh đồng hoa oải hương tím lớn kéo dài đến vô tận, Đặng Ngọc Ngân cẩn trọng giơ máy ảnh lên, tay thành thục ấn máy chụp. Một tấm lại một tấm, cứ vậy hồi lâu, hết góc chụp này đến góc chụp khác, mải mê một hồi vẫn chẳng tấm nào thật sự vừa ý. Sau cùng, cô cũng chẳng còn kiên nhẫn nữa, quay sang nhìn vị nữ nhiếp ảnh gia cao cao tại thượng, nhàn nhã thưởng thức trà hoa oải hương bên cạnh, kêu, "Sư phụ à! Như vậy chẳng phải quá mức khó rồi sao?".
"À!", Hoa Bảo Ngân thiếu nhiệt ra mặt. Cô nhìn Đặng Ngọc Ngân không chứa đựng nhiều cảm xúc, khuôn mặt cực độ bình thản, xem chuyện khó khăn của đối phương chẳng chút liên hệ gì với mình. Thản nhiên ngắm nhìn cảnh đẹp, uống trà nhàn nhã.
Đặng Ngọc Ngân không nói nên lời khi thấy thái độ nhàn nhã đó của Hoa Bảo Ngân, nhưng không phải là kiểu chịu thua, hay bất lực. Cô chính là hiểu thái độ đó của vị nhiếp ảnh gia nổi tiếng khó tính, lắm tài, nhiều khó hiểu kia, chính là cô ấy đang thiếu hài lòng với sự thiếu kiên nhẫn của mình và chính là muốn nói cho biết là chuyện chụp ảnh lần này để làm dự án "The Night In" chính là sẽ không nhúng tay vào.
Dự án chụp ảnh lần này rất quan trọng, là ước mơ ấp ủ của Đặng Ngọc Ngân, nên mới quyết định tìm "sư phụ" nhiếp ảnh của mình đến cho ý kiến một chút, nhưng vẫn là không nghĩ đến đối phương bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ly/169644/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.