Phụ thân thở dài thật sâu:
"Thành đại tướng quân bị hàm oan, ta muốn thay ông ấy biện minh. Nhưng ý thánh nhân đã quyết, nếu ta cứ khăng khăng trái ý…”
Mẫu thân khựng lại, nhìn phụ thân thật lâu, sau đó quay sang nhìn ta.
Tựa như đã hạ quyết tâm.
Người rút ra một tờ giấy, đặt lên bàn, rồi đưa bút cho phụ thân:
"Vậy thì viết lại thư hòa ly đi."
Ta chấn động trong lòng, kinh ngạc nhìn mẫu thân.
Người nói với phụ thân: "Ta sẽ chăm sóc tốt cho Sơ Sơ, chàng cứ yên tâm mà làm điều nên làm."
11
Tấm biển treo trước cửa Lạc phủ đã được thay bằng Bạch phủ.
Bạch là họ của mẫu thân.
Người lập một hộ nữ, đưa ta theo về bên đó.
Nhờ có phụ thân lo liệu ở nha môn, giấy tờ hoàn thành rất nhanh.
Phụ thân để lại phủ đệ cho mẫu thân và ta, còn bản thân thì dọn ra ngoài thuê một gian nhà nhỏ.
Đó là lựa chọn của người, cũng là con đường người tự mình quyết định bước đi.
Ngày hành hình của Thành đại tướng quân càng đến gần, mẫu thân càng thêm gầy gò, càng lúc càng trầm mặc.
Ta khuyên người đừng quá lo lắng, phụ thân sẽ bình an.
Người chỉ xem lời ta như lời an ủi mà thôi.
Cuối cùng, phụ thân vẫn bị giam vào ngục.
Mẫu thân khóc cả một đêm.
Lúc này, chẳng mấy ai dám tới lui với nhà ta nữa.
Vài ngày sau, có người lén gửi thư cho ta.
Nhờ việc xem mặt trước kia, ta đã kết giao được không ít thiện duyên. Bọn họ tuy chẳng giúp được nhiều, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-do/4861331/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.