Đến khi Văn Chu Độ quay lại tìm nàng, trong lòng nàng đã có bóng hình của người khác.
Cho nên kiếp trước, hắn chậm một bước.
Lần này không có ta ngăn cản, vậy mà hắn vẫn chậm một bước sao? "Chẳng lẽ là vì ngươi bị nàng cự tuyệt, nên mới quay về nhớ tới ta?"
9
"Không phải, là ta có lý do bắt buộc phải cưới nàng."
Văn Chu Độ lập tức phủ nhận, sắc mặt nghiêm túc:
"Sơ Sơ, nàng hãy tin ta. Ta biết sau này bá phụ bá mẫu sẽ bị lưu đày đến U Châu, chỉ có nàng gả cho ta thì mới có thể tiếp tục ở lại kinh thành, chúng ta sẽ như trước kia, đầu bạc răng long."
Ta "à" một tiếng,giọng nhàn nhạt không chút cảm xúc:
"Vì ta mà ngươi phải đ.á.n.h đổi cả hôn duyên, trách sao sắc mặt ngươi ban nãy lại khó coi đến thế."
Thần sắc Văn Chu Độ cứng lại, trong mắt thoáng hiện vẻ giằng co, nhưng không phản bác, chỉ nói:
"Vì nàng, những điều đó chẳng là gì cả. Ban nãy Lạc bá phụ nói nàng đã có nơi gửi gắm, là ai? Cũng ở trong kinh sao? Có đáng tin không?"
Ta không đáp câu hỏi của hắn, mà hỏi lại:
"Sao ngươi biết phụ mẫu ta sẽ bị lưu đày đến U Châu? Ngươi cưới ta, chẳng phải ngươi và Trần tiểu thư sẽ không còn khả năng nữa sao?"
Văn Chu Độ hơi rũ mắt:
"Nàng có thể không tin, nhưng Sơ Sơ, ta là người trọng sinh."
"Bá phụ sẽ vì dâng tấu xin xét lại vụ án của Thành tướng quân mà chọc giận thánh nhan, bá mẫu sẽ đi theo người tới U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-do/4861330/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.