“Đường Chi Hứa, cố lên.”
“Chỉ còn chưa đến một trăm mét nữa thôi.”
“Còn năm mươi mét nữa.”
“Đường Chi Hứa, chỉ còn ba mươi mét, vạch đích ngay ở phía trước rồi, đường chạy vẫn còn dưới chân cậu.”
…
Trong lúc cơ thể tiếp nhận giới hạn, Đường Chi Hứa nghe thấy giọng nói của Lê Khanh, tinh thần của anh dường như được củng cố hiệu quả một cách ngoài ý muốn.
Trong hoàn cảnh như vậy, chờ anh ở phía trước không chỉ là vạch đích mà con là minh chứng bản thân không chịu thua số phận.
Đúng vậy, lúc trước Đường Chi Hứa báo danh đăng ký hạng mục 5000 mét dành cho nam chính là một hơi thở phào nhẹ nhõm. Từ lúc khai giảng đến giờ, trong lòng anh vẫn luôn thở phào nhẹ nhõm.
Nghe nói rằng, sau khi chạy cự ly dài đến cực hạn, cơ thể sẽ có hiện tượng quay ngược lại. Trở về thời ngây thơ khờ dại, ngoại trừ tiếng tiếng gọi gần gũi nhất, tất cả những cái khác chỉ là lời gọi từ nơi xa.
Anh chỉ là muốn nghe thử xem, tiếng gọi sâu nhất trong nội tâm mình có nội dung gì.
Phải chăng là tình thân vẫn luôn chờ mong…
Thoáng chạy qua vạch trắng cuối cùng, Đường Chi Hứa trực tiếp nằm co trên mặt đất. Sự thành xong đi kèm theo cả suy nghĩ mình đã mất nửa cái mạng.
Đường Chi Hứa cảm thấy thế giới có một giây yên tĩnh, trong vô số giây sau sự im lặng ấy khiến cho anh vùng dậy như điên.
Nhưng cũng chỉ là giới hạn trong suy nghĩ.
Có lẽ… ngoại trừ hàng triệu tờ tiền giá trị lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-va-hoc-than-co-chut-khong-dung/1310608/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.