“Xếp thứ nhất, lớp 10A15, Đường Chi Hứa; xếp thứ hai…” Bên trên loa bắt đầu đọc tên những người đoạt giải hạng mục chạy cự ly dài.
“Đến cậu.” Lê Khanh đẩy Đường Chi Hứa.
Đường Chi Hứa khẽ thở dài một hơi.
Bé ngoan càng ngày càng không ngoan rồi, tên Đồng Tiền kia đúng là nói không sai mà, mắt mi bị mù rồi.
Xếp thứ nhất được hiệu trưởng trao giải. Đường Chi Hứa nhận lấy giấy khen từ trong tay hiệu trường, đưa mặt có chữ về phía đám học sinh bên dưới.
Chụp ảnh chung xong thì lần lượt bước xuống từ một bên khác.
Sau khi trao giải tập thể xong, lễ trao giải xem như là chính thức xong xuôi.
Trong thời gian mười mấy phút cuối cùng, hiệu trưởng lại nói thêm mấy lời. Tổng thể nội dung là cổ vũ các em học sinh giữ tinh thần không bỏ cuộc, cũng phê bình mấy người đăng ký tham gia chạy cự ly dài nhưng lúc thi lại không thấy tăm hơi hoặc là đã thông báo trên loa mấy lần không thấy rồi đến muộn, đủ các loại lý do.
Lễ trao giải kết thúc, thời gian tiết học thứ tư đã qua hơn một nửa. Chủ nhiệm lớp đến lớp một chuyến, bỏ lại một câu “tự mình ôn tập” rồi cũng rời đi ngay.
“Lê Khanh, trước tiên tôi phải nói, cậu đúng là người giỏi giấu tài đấy, một mình lén lút chạy về thứ hai.” Trịnh Hào ngồi bàn phía trước Lê Khanh quay xuống nói.
“Cũng không thể nói là lén lút. Mọi người đều biết mà.” Lê Khanh kín đáo khẽ gật đầu.
“Đúng là mọi người đều biết, bao gồm cả việc hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-va-hoc-than-co-chut-khong-dung/1310609/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.