Lưu Vũ đau đớn mà ngã xuống, thấy cậu thất thế bọn kia liền lao vào mà đánh đập.
Bây giờ người cậu đau đến mức nhấc tay cũng không nổi nên đành ôm người lại mặc cho lũ kia hết đánh rồi đá liên tục vào người.
Đánh tầm thêm 3 phút thì có tiếng xe cảnh sát đến nên bọn họ nhanh chóng rời đi, trước khi đi Chu Bảo còn hống hách nói :" Đây là bài học cho mày khi dám động vào tao ha ha ha."
Nói rồi nó chạy đi như chối chết, Lưu Vũ cứ nằm co do ở đó, khi cảnh sát đến thì cũng không thấy ai cả.
Cậu đang cố ngồi dậy và trốn trong một góc bởi cậu cũng chẳng muốn dính líu tới cảnh sát, bởi dính tới cảnh sát là phiền kinh khủng.
Lưu Vũ ngồi đó một lúc, khi cậu cảm thấy đỡ hơn một chút thì liền lấy điện thoại ra định gửi định vị cho bọn kia.
Ai mà ngờ do ban nãy đáng nhau, điện thoại để trong túi cũng bị bọn kia đá phải nên bị hỏng.
Lưu Vũ nở một nụ cười bất lực, cậu rút thẻ sim ra rồi cũng vứt điện thoại đi luôn.
Dù sao cái này cũng cũ lắm rồi, đi sửa lại chắc cũng bằng tiền đi mua chiếc điện thoại cũ khác quá.
Lưu Vũ nhớ lại xem mình còn đủ tiền mua một chiếc điện thoại cũ được bán lại với giá rẻ không, ngồi suy nghĩ một lát thì cảnh sát cũng đã rời đi.
Chân cậu vì bị đá mạnh vào nhiều phát mà khó khăn đứng dậy, Lưu Vũ cố bám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-cung-hoc-ba-vay-ma-lai-yeu-nhau-roi-/3714585/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.