Có lẽ là do tiếng nói của Lâm Liên hơi lớn một chút, có thể là do bọn Lâm Dung ở trên luôn để ý đến chỗ này, Lâm Dung cùng với Asohon Kagetsuvà Vũ Điền Quang Ly từ trên lầu đi xuống
-Ngốc quá, con đang nói những câu ngốc nghếch gì thế!Con gái không thể cả đời không lấy chồng được!
Bà Lâm cười nói:
-Cũng không phải bảo con phải lấy chồng ngay bây giờ, nếu như không hợp mẹ lại tìm cho con một người khác là được chứ gì!
Lâm Liên cắn môi, nhất thời không biết phải làm thế nào cho phải! Phương Minh Viễn lúc này cũng cảm thấy bối rối, tất nhiên hắn biết vấn đề quan trọng bây giờ nhưng bản thân mình lại không thể cho Lâm Liên một danh phận nên cũng không tiện mở miệng ngăn cản.
-Cô ơi, những lời chị Liên nói không phải là ngốc đâu!
Asohon Kagetsu cười ha ha nói
-Cậu ấm của một ông Phó chủ tịch một thành phố nhỏ, thạc sĩ học viện Thương học Andelin, gia sản không quá chục triệu tệ làm sao mà lọt vào con mắt của chị Liên được chứ!
Đầu tiên sắc mặt của bà Lâm thay đổi, tuy nhiên sau đó lại trở thành kinh ngạc.
Asohon Kagetsu ngồi cạnh Lâm Liên, kéo cô ngồi xuống cạnh mình rồi mới nói:
-Chú Lâm, cô,chắc mọi người ở trong nước không biết chị Liên ở Nhật Bản có bao nhiêu tài sản phải không?
-Bao nhiêu tài sản?
Bà Lâm hỏi một cách hiếu kì.
-Khụ!
Lâm Khải Đông nặng nề ho một tiếng, ngầm trách vợ không hiểu chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153314/quyen-5-chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.