-A! Đẹp quá!
Ánh mắt của đám người Mã Đức Tài đều lưu lại trên chiếc di động trong chiếc hộp, không kiềm được mà phát ra âm thanh kinh ngạc.
Tỉnh Tây Tần năm 96, điện thoại di động vẫn chẳng khác gì cục gạch lưu hành nhiều năm, nhưng mà cho dù là như vậy, cũng không phải ai cũng có được, hầu hết vẫn có nhiều người còn sử dụng máy nhắn tin. Tuy nói rằng đã có Ericsson, điện thoại của Nokia và Motorola vẫn từng bước thâm nhập vào thị trường Hoa Hạ, nhưng thứ nhất, giá cả khiến nhiều người phải há hốc mồm, thứ hai, chỉ giới hạn trong các thành phố ở vùng duyên hải khu vực đông nam. Thị trường toàn quốc, vẫn là cần thêm một thời gian nữa.
So với chiếc điện thoại giống như cục gạch kia, hai chiếc di động trước mắt xem ra có vẻ thuận tiện hơn! Cho nên, mặc dù vợ chồng Mã Đức Tài, không phải lần đầu tiên thấy di động, vẫn là không kiềm nổi sức hấp dẫn từ sự tinh xảo và mượt mà của nó!
Đôi mắt của Du Kiến Hoa cũng không kiềm nổi mà lóe sáng, y từ Mỹ về nước, đương nhiên kiến thức của đám người Mã Đức Tài không thể so với y được. Mẫu mới nhất của Motorola, Ericsson và Nokia y tuy rằng không có, nhưng y cũng xem như biết được vài điều. Hai chiếc di động ở trước mắt, chức năng thế nào, trước mắt không rõ, nhưng xét về kiểu dáng, đã có thể vượt trội hơn hẳn các công ty nổi tiếng thế giới như Motorola, Ericsson hay Nokia.
Phương gia lấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153313/quyen-5-chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.