Phương Minh Viễn lúc này mới nói:
-Anh Hạ, nói đến nước Úc, anh có ấn tượng gì?
-Hả? Nước Úc?
Hạ Văn ngẩn ra.
-Nước Úc là một đảo quốc, từng là thuộc địa của Anh quốc, hiện tại vẫn là thành viên khối thịnh vượng chung EEC. Các rặng san hô là một trong những cảnh quan đẹp nhất thế giới. Nước Úc dân ít đất nhiều, kinh tế phát triển, được xem là quốc gia tư bản phát triển.
Hạ Văn ngẫm nghĩ một chút lại nói thêm:
- Úc còn sở hữu các động vật quý hiếm như kanguru và chuột túi. Công nghiệp chăn nuôi tương đối phát triển.
Trên mặt có chút nóng lên, hai tay Hạ Văn duỗi ra, bất đắc dĩ nói:
-Về nước Úc tôi chỉ biết có chừng đó. Đúng rồi, thủ đô của nó là Sydney.
-Sai rồi! Thủ đô của Úc căn bản không phải là Sydney. Có điều Sydney là thành phố lớn nhất. Thủ đô lúc đầu của Úc là Melbourne, về sau thủ đô chính thức của Úc là Canberra.
Lâm Dung bên cạnh không chút lưu tình chỉ ra, còn giơ tay trên mặt mình chà chà. Hạ Văn không khỏi có chút xấu hổ.
Phương Minh Viễn cười cười, ở Hoa Hạ những năm 90, đối với nhiều người nước Úc ở nam Thái Bình Dương vẫn còn rất xa lạ. Tầm mắt mọi người đều nhìn vào Bắc Mĩ, nếu không thì Châu Âu, dường như chỉ có những quốc gia này mới là phát triển. Chỉ khi nào nhắc đến kanguru và chuột túi thì người ta mới có thể nhớ tới đất nước này.
Thực ra, nước Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153224/quyen-5-chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.