Hạ Văn lập tức phấn chấn lên, Phương Minh Viễn giao cho mình thực sự là công tác quan trọng nhưng trong lòng anh ta vẫn còn một chút thắc mắc.
-Cậu Phương, theo tôi được biết, trữ lượng quặng sắt nước ta cũng đứng hàng đầu trên thế giới, từ trước, không phải đã phát hiện ra một trữ lượng lớn quặng sắt khiến người ta kinh ngạc sao, tôi nhớ là ở tỉnh Liêu Ninh. Vì sao còn muốn bỏ gần tìm xa, nhập khẩu quặng sắt từ Úc?
Hạ Văn nhẹ giọng hỏi han. Cũng chính vì trong phòng Phương Minh Viễn chỉ có ba người, Lâm Dung và anh ta tình như huynh muội nếu không thì Hạ Văn tuyệt đối sẽ không nói ra.
-Đúng là trữ lượng quặng sắt nước ta đứng đầu thế giới nhưng quặng sắt của ta chất lượng thấp, quặng cao cấp ít, đa số các mỏ quặng trữ lượng có hạn, hơn nữa lại phân bố rải rác. Tổng số khai thác không thuận lợi và phương tiện vận chuyển cũng là một vấn đề nan giải. Với lại, những đá quặng này muốn tinh luyện thì phải trải qua thêm một bước xử lý nữa, nếu không thì sản xuất chất lượng thép sẽ không cao. Như vậy chắc chắn sẽ làm tăng chi phí của xí nghiệp.
Lâm Dung giải thích. Bởi vì gần đây Phương Minh Viễn chú ý đến quặng sắt của Úc, Lâm Dung quả thực cũng là vừa mới học được hiện tại liền dùng.
-Cho dù tính cả chi phí vận chuyển và nhập khẩu vào Thượng Hải?
Hạ Văn có chút khó tin nói. Mặc dù giáo dục trong nước vẫn hàng ngày nói Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153225/quyen-5-chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.