Chiều ngày 17, tin tức từ cục cảnh sát thành phố truyền đến. Người phụ trách chuyên án, phó cục trưởng Trương Quang Vĩ tự mình hướng đến Phương Minh Viễn giải thích tình hình tiến triển của vụ án.
-Bắt được kẻ trộm rồi?
Phương Minh Viễn có chút giật mình nhìn Trương Quang Vĩ. Đây mới là ngày thứ tư xảy ra sự việc, không ngờ đã bắt được người bị tình nghi phạm tội, đúng là khả năng của cục cảnh sát không thấp nhỉ? Không ngờ treo giải thưởng ba trăm ngàn lại có hiệu quả.
-Đúng vậy, đã bắt giam tên trộm. Nhưng hai chiếc điện thoại di động bị mất trộm lại không tìm thấy.
Trương Quang Vĩ áp chế bức xúc trong lòng, có phần tiếc nuối nói:
-Bởi vì người bị tình nghi phạm tội không chịu khai cho nên hiện tại không thể xác định tung tích của hai chiếc điện thoại.
Phương Minh Viễn trầm ngâm một lát, giờ khắc này, hắn thật sự hoài nghi liệu có phải cục cảnh sát thành phố Thượng Hải tuỳ ý bắt vài tên lưu manh nhận tội thay hay không? Trải qua những bất công ở kiếp trước, Phương Minh Viễn đối với năng lực làm việc của cảnh sát của Hoa Hạ thật không thể tín nhiệm. Tuy nhiên lời này trong lòng có thể nghĩ chứ không thể nói ra, nếu không thì có chút làm mất mặt người đối diện.
-Tên trộm là ai? Hắn là người như thế nào?
-Người bị tình nghi phạm tội tên là Câu An, là người dân Thượng Hải, đã từng phạm tội ăn cắp trước đây, xem như là tái phạm.
-Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153223/quyen-5-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.