Phó Dư Hàn đi rồi trở về, chân thành nói: “Tiêu hóa xong chưa?”
Dương Phàm đã sớm trải qua cảm giác khiếp sợ này, hiện tại khá tốt; nhưng ba người còn lại thì…… Vẫn còn rất mơ hồ.
Thật ra Phó Dư Hàn có thể hiểu được, có một số việc không phải chỉ cần nói kì thị hay không kì thị, đôi khi có những việc cho dù bạn lý trí đến đâu, khi nó phát sinh ở bên cạnh mình, bản thân trước tiên đều có chút bối rối. Cậu nhìn mấy người bọn họ vẫn chưa thể hoàn hồn, im lặng không nói gì, cầm điện thoại đứng bên cạnh chờ đợi.
Không lâu sau, Phó Dư Hàn cảm giác sau gáy đang bị ai đó kéo nhẹ, một cánh tay từ phía sau vươn tới, choàng lên cổ cậu.
Văn Dục đem túi giấy đựng bốn ly trà sữa nhét vào trong tay Chử Lỗi, tay kia cầm một cái túi khác ôm lấy Phó Dư Hàn, rũ mắt thổi hơi bên tai cậu: “Hôn xong rồi bỏ chạy hả?”
Cả người Phó Dư Hàn bị hắn lôi kéo nghiêng qua, không thể không ngẩng đầu nhìn lại: “Vậy cậu muốn thế nào?”
Văn Dục cúi đầu mổ một cái lên môi cậu: “Để tôi hôn lại thì coi như chúng ta huề nhau.”
Bọn họ còn đang ở trên đường, ngay trước cửa trung tâm thương mại, công khai làm ra hành động thân mật như vậy khiến không ít người qua đường ngoái lại nhìn. Xã hội hiện đại, con người đều là sống “Vì lợi ích của bản thân”, vậy nên cũng không có ai chạy đến mắng bọn họ là “Hai tên biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-va-ke-tu-tren-troi-roi-xuong-he/3556260/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.