Khi vừa về đến thành phố G, Sầm Kim chẳng thích ăn gì, chỉ muốn ăn mộtloại cá hộp gọi là cá ngừ đậu phụ, ở trong cái hộp sắt tròn tròn, bẹtbẹt, trên bao bì có một con cá ngừ chiên và một ít chao đậu. Có món nàycô có thể ăn một bát cháo mà không bị nôn, nhưng nếu cô ăn thứ khác thìmột là không ăn nổi, hai là cố ăn vào thì cũng sẽ nôn ra hết.
Chỉ Thanh thấy cô thích ăn cá ngừ đậu phụ thì mua rất nhiều để trong nhà cho cô ăn, khi đi làm còn hừng hực khí thế:
- Bé yêu, ở nhà ngoan nhé, anh sẽ đi kiếm cá ngừ đậu phụ cho em ăn.
Cô biết món cá ngừ đậu phụ của cô thực ra không phải do anh kiếm được, bởi vì trường học của anh trả lương cho anh theo thời gian dạy, dạy mấytiết thì trả tiền mấy tiết, không lên lớp thì không có lương. Mà mộttuần anh chỉ lên lớp được mấy tiết thì kiếm được bao nhiêu? Anh còn phải thuê nhà ở bên đó, ăn uống ở đó, lại còn tiền đi đi về về, liệu có dưdả là mấy.
Hàng tháng anh đều đúng ngày đưa cô tiền lương, khicần dùng đến lại hỏi cô, nhưng anh thường rút ra nhiều hơn bỏ vào, cũngkhông biết anh có nhận ra điều đó hay không, dù sao từ trước tời giờ côcũng không hề so đo với anh việc này, sợ sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của anh. Giờ thấy anh hăng hái nói đi kiếm cá ngừ đậu phụ cho cô thì cô cũng không muốn làm nhụt tính tích cực của anh, chỉ động viên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559242/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.