Sầm Kim giật mình:
- Anh tìm anh ấy làm gì?
- Cảm ơn anh ta, anh ăn các món do anh ta nấu bao lâu như vậy đến một câu cám ơn cũng không có thì anh ta tưởng anh là vô ơn.
Cô thở phào nói:
- Anh không cần cảm ơn đâu, em đã thay mặt anh cảm ơn anh ấy rồi.
- Em thay anh cảm ơn rồi? Vậy anh càng phải đi cảm ơn anh ta.
- Tại sao?
- Nếu em chưa thay mặt anh cảm ơn anh ta thì anh ta còn có thể tưởng làanh không biết, nhưng em đã thay mặt anh cảm ơn anh ta thì tất nhiên làanh đã biết rồi, anh không đi cảm ơn thì càng không ra gì.
ChỉThanh nói rồi đi ra ngoài, cô không dám ngăn anh lại, sợ càng ngăn cảncàng làm dấy lên mối nghi ngờ trong anh, càng sợ nhỡ xảy ra đánh đấm gìthì sẽ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng.
Cô thấy anh đi đến trước cửa nhà Vệ Quốc, gõ cửa, không có ai thưa, bèn quay về hỏi cô:
- Hôm nay anh ta không có nhà?
- Người ta cũng là người có gia đình, cuối tuần không về nhà nấu nướng cho vợ con sao?
- Ngày thường anh ta làm ở đây, cuối tuần về nhà lại nấu nướng, thật là vất vả.
Cô cảm thấy trong câu nói của Chỉ Thanh có chút châm biếm, trong lòng rất căng thẳng.
Anh hỏi:
- Em có số điện thoại của nhà anh ta không?
- Sao em có số của nhà anh ấy được?
- Đến số điện thoại của nhà anh ta mà em cũng không có?
- Anh ấy ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559243/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.