Cô vội vàng về nhà mình trước 6h sáng.
Lúc Chỉ Thành về, cô đãngủ rồi, trong lúc mơ mơ màng màng, nghe thấy có tiếng người mở cửa vàophòng, sau đó tiếng mở tủ lạnh. Cô biết là Chỉ Thanh, chắc đói lắm, đang tìm đồ ăn.
Cô lại ngủ thiếp đi.
Sau đó cô bị anh đánh thức, cảm thấy có cơ thể trần truồng áp sát vào cô, hình như vừa mới tắm xong, vẫn còn chưa lau khô hẳn.
Cô hỏi:
- Anh về rồi à? Em ra ga đón anh mà không đón được lại phải về.
- Đường sắt bị nước ngập nên hỏng, tàu chạy muộn chút, khiến em đi mất công.
- Không có gì.
- Nhớ anh không?
- Ừ.
- Nhớ em quá đi! Vừa rồi có phải đang mơ làm tình không?
- Ừ.
- Mơ như thế nào?
- Ờ, không nhớ rõ…
- Có phải mơ thấy chúng mình đang… làm không?
Cô không trả lời.
Mấy ngày tiếp theo, cô cảm thấy tinh thần anh Chỉ Thanh hơi sa sút, nhưngcô không biết là tại sao, có lẽ do việc tu sửa mộ cho Lận Phong đã khiến anh nghĩ lại chuyện cũ, có lẽ trực giác đã mách bảo anh về bí mật củacô và Vệ Quốc.
Cô sợ Chỉ Thanh sẽ nhắc đến giấc mơ có liên quanđến Vệ Quốc, hoặc thẳng thừng hỏi chuyện của cô với Vệ Quốc, nếu anhthực sự muốn hỏi thì cô không có đủ can đảm để nói dối, chỉ có thể nóivới anh sự thật, nhưng cô rất lo anh biết được sự thật rồi thì sẽ tìm Vệ Quốc gây chuyện.
Nhưng anh không hề nhắc đến giấc mơ đó, cũngkhông hỏi đến chuyện cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559241/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.