Ban đêm Triệu Lâm Tô ngủ trong phòng khách. 
Thẩm Ngôn bảo hắn vào ngủ trong phòng Thẩm Thận nhưng Triệu Lâm Tô từ chối: "Cứ để tao ngủ trên ghế sofa, lỡ đâu giữa đêm anh Thận lại trở về". 
"Anh tao nói ngày mai anh ấy mới quay về". 
"Qua 0 giờ đã thành ngày mai". 
Thẩm Ngôn không thể phản bác được, cậu cảm thấy anh trai mình hoàn toàn có khả năng nửa đêm nửa hôm giết về đến nhà. 
Phần đệm trên chiếc nạng đã khô, Thẩm Ngôn gõ gõ cái nạng: "Không thì mày cứ về nhà đi. Anh tao quay về thấy tao không sao anh ấy sẽ không nói thêm gì nữa đâu". 
"Không được". 
Triệu Lâm Tô gác chân dài lên ghế sofa: "Chuyện tao đã đồng ý tao sẽ không nuốt lời". 
Thẩm Ngôn thầm nghĩ, không phải ngay lúc ban đầu mày đã định bỏ đi rồi hả? 
Thẩm Ngôn đành phải chống nạng quay về phòng ngủ. Lúc tới cửa phòng ngủ cậu lại quay đầu nhìn thoáng qua. 
Phòng khách nhà cậu không lớn, diện tích sofa có hạn, Triệu Lâm Tô tay dài chân dài nằm trên sofa còn phải cong chân. 
Trước kia khi tới nhà họ, Triệu Lâm Tô luôn ngủ cùng cậu. 
Giường của cậu tuy không lớn nhưng cũng không nhỏ. Căn phòng cậu đang ở vốn là phòng của Thẩm Thận, hai anh em cùng ngủ chung từ bé. Sau khi bố mẹ qua đời, Thẩm Thận chuyển sang phòng bố mẹ. 
Thẩm Ngôn trở về giường nằm, dựng nạng vào cạnh tủ đầu giường. 
Thời gian còn sớm, cậu nằm trên giường không ngủ được, lôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520731/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.