"Cơm nấu xong rồi, ra ngoài ăn đi".
"Đến đây".
Thẩm Ngôn giấu tay sau lưng đi ra ngoài, Triệu Lâm Tô đang bày bát đũa.
"Hai giáo sư không ăn hả?"
"Có, tao bê lên trên rồi".
"Ồ".
Thẩm Ngôn chậm rãi đi sang, tới cạnh bàn ăn liền không chịu nhúc nhích tiếp.
Triệu Lâm Tô bày xong bát đũa ngước mắt nhìn cậu.
Nét mặt Thẩm Ngôn sâu xa khó dò.
"Sao thế?" Triệu Lâm Tô hỏi.
Thẩm Ngôn mím môi, "soạt" một tiếng kéo chiếc phong bì sau lưng mình ra ngoài: "Cái này sao lại ở chỗ mày?"
Phong thư màu lam nhạt, cánh hoa anh đào trắng, Thẩm Ngôn liếc mắt một cái liền biết đây là phong thư tình cậu viết cho Đường Di.
Thư tình cậu viết cho Đường Di sao lại ở chỗ Triệu Lâm Tô?!
"Ồ, cái đó hả".
Giọng điệu Triệu Lâm Tô vẫn thản nhiên, dáng vẻ hờ hững: "Ăn cơm trước đã".
Ghế ngồi trước bàn ăn đã được kéo ra, Thẩm Ngôn ngồi xuống, đặt phong thư lên bàn: "Tao nhớ ngày hôm đó chúng ta đi uống rượu, tao có uống một chút, ngày hôm sau không thể tìm thấy bức thư tình này. Cho nên nó đã bị mày lén lút lấy đi hả?"
Triệu Lâm Tô ngồi xuống bên cạnh Thẩm Ngôn: "Sửa một chút, hôm đó chúng ta đi ăn thịt nướng.
Thẩm Ngôn: "..."
Đó là trọng điểm sao?!
"Còn nữa, tao không lén lút lấy đi", mười ngón tay Triệu Lâm Tô đan vào nhau đặt dưới cằm: "Chính mày đã cho tao".
"Hả?"
Thẩm Ngôn trợn to mắt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520318/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.