Sân vườn lờ mờ ánh sáng, cơm nước xong xuôi Thẩm Ngôn và Triệu Lâm Tô ra sân nhà đi dạo. Cỏ dại trong sân mọc um tùm, hoa cỏ cây cối đều dồi dào sức sống. Thẩm Ngôn hỏi: "Đã bao lâu không có người về đây rồi? Xem chỗ này có vẻ hơi lộn xộn".
"Chắc tầm hai năm".
"Hả?" Thẩm Ngôn kinh ngạc hỏi: "Năm ngoài ăn Tết nhà mày cũng không về đây sao?"
Sau đó cậu nhớ lại một chút, lúc Triệu Lâm Tô gọi video cho cậu hắn đang ở bên ngoài. Mặc dù khi đó trời còn rất tối nhưng Thẩm Ngôn cũng nhìn thấy rõ ràng khu vườn được cắt tỉa rất đẹp mắt, không lộn xộn như bên đây.
"Ừ, hồi Tết tao ở bên nhà ông bà".
Thẩm Ngôn dùng ánh mắt vô cùng bội phục nhìn Triệu Lâm Tô.
Triệu Lâm Tô mỉm cười: "Cả nhà không ở một nơi cố định, bố mẹ quanh năm ở bên ngoài nên tao cũng lười xử lý, không muốn lãng phí thời gian".
"Cũng đúng", Thẩm Ngôn cười cười: "Chỉ cần người một nhà ở một chỗ đã rất tốt rồi".
Triệu Lâm Tô nắm tay cậu.
Băng ghế dài đã được rửa dọn vào tối qua, hôm nay có thể ngồi xuống nghỉ chân.
"À", Thẩm Ngôn véo véo tay Triệu Lâm Tô, "Khi mày còn bé, ý tao là khi chúng ta chưa quen biết ấy, trông mày như thế nào vậy?"
Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngôn bày tỏ ham muốn tò mò thăm dò về Triệu Lâm Tô.
Trái tim Triệu Lâm Tô khẽ rung động, đem câu hỏi này gia nhập vào đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520316/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.