Hai người rốt cuộc cũng có thể thẳng thắn trao đổi ý nghĩa của nhau, trái tim Thẩm Ngôn vừa thoải mái vừa có cảm giác như được lấp đầy. Cậu vô thức nở nụ cười, sau đó hôn lên môi Triệu Lâm Tô một cái. 
Triệu Lâm Tô cũng cười, hôn đáp lại. 
Hai người mày một chút tao một tẹo, giống như hai cậu trai ngoan ngoãn lớn đầu đang đùa giỡn với nhau. Chơi đủ, họ nắm tay nhau ngã xuống giường, cánh tay quấn quanh thắt lưng người còn lại. 
Con ngươi sáng bóng chăm chú nhìn đối phương, tâm trí đã ném hết tất cả lo nghĩ ra sau đầu, thoải mái hưởng thụ sự dễ chịu như bồng bềnh trên mặt biển, hóa ra niềm vui về mặt tinh thần cũng có thể đạt được đến cấp độ đó. 
"Này, tao hỏi mày, giáo sư Triệu thật sự bị rắn cắn đấy hả?" Giọng điệu Thẩm Ngôn lên lên xuống xuống, gương mặt mang theo nụ cười trêu chọc. 
"Ừ", Triệu Lâm Tô đáp. 
Bả vai Thẩm Ngôn lập tức căng lên: "Thật?!" 
"Thật". 
"Nghiêm trọng không?!" 
"Không nghiêm trọng, chỉ mỗi tội phương thuốc ở địa phương bên đó khá truyền thống nên sinh ra chút tác dụng phụ". 
"Tác dụng phụ gì?" 
"Mày tự tới thăm sẽ rõ". 
Sắc mặt Thẩm Ngôn do dự. Cậu từng gặp hai vị giáo sư mấy lần, chưa được tính đến độ quen thân nhưng đã từng nếm qua không ít món ngon hai người họ gửi tới... còn ôm cả con trai của họ bỏ vào túi mình. 
Thẩm Ngôn nhỏ giọng nói: "Phải gặp phụ huynh sớm vậy sao?" 
Nét 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520320/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.