Khi trở lại đồ sơn, sắc trời đã dần tối, những chiếc đèn lồng đã được thắp sáng trên mái hiên. Đông Hoàng Thái Cửu mang mộng thảo đi xử lý, sau đó nghiền thành bột để mỗi ngày trộn vào thức ăn của A Lê. Linh thảo khi được nghiền thành bột thì không màu không vị cũng không có tác dụng phụ, chỉ là sau khi người ta đi vào giấc ngủ sẽ khiến cảnh trong mơ trở nên thật thật giả giả, giống như trải qua cuộc sống ở kiếp trước một lần nữa. Tuy nhiên mộng thảo lại có tác dụng chậm, mỗi ngày đều phải dùng một liều lượng thích hợp để kích thích đại não, mỗi ngày sẽ mơ một chút, từ đó từng chút từng chút nhớ lại kí ức kiếp trước.
Buổi tối trước khi A Lê ăn khuya, Đông Hoàng Thái Cửu trộn mộng thảo vào canh của nàng rồi bê lên cho nàng ăn. A Lê cũng không nghĩ nhiều, nhận canh rồi bưng lên uống. Chờ A Lê uống xong, Đông Hoàng Thái Cửu cầm khăn tay lau khóe miệng nàng, sau đó ôm nàng lên giường đi ngủ.
Từ sau khi trải qua buổi tối ngọt ngào đó, Đông Hoàng Thái Cửu quyết định để A Lê cùng chung chăn gối mỗi ngày với hắn. Cho dù tối nay A Lê thoái thác nói mình đang tới nguyệt sự, sợ sẽ làm dơ giường đệm và sẽ dây bẩn ra hắn, nhưng Đông Hoàng Thái Cửu vẫn cứng rắn yêu cầu hai người ngủ cùng nhau.
A Lê thực sự không nghĩ tới sẽ tiếp xúc thân mật với Đông Hoàng Thái Cửu, việc này khiến toàn thân nàng nổi đầy da gà, dù sao thì đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200868/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.