A Dung sợ tới mức cứng đờ người, khăn vải trong tay rơi bịch xuống đất, nàng khẩn trương nhìn Đông Hoàng Thái Cửu đã tỉnh giấc, ấp úng nói:"Không...Không làm gì."
Đông Hoàng Thái Cửu nhìn lướt qua khăn vải dính máu trên đất, ánh mắt chợt thay đổi, hắn vội vàng tiến đến trước mặt nàng, kiểm tra thân thể của nàng, lo lắng hỏi:"Ngươi bị thương sao? Bị thương ở chỗ nào?"
"Không...Không...Ta chỉ..." Khuôn mặt A Dung hồng lên, thẹn thùng nhìn hắn một cái, dường như khó có thể mở miệng:"Hôm nay đúng lúc ta tới nguyệt sự, điện hạ không cần lo lắng."
A Dung nói xong, cũng không đợi Đông Hoàng Thái Cửu trả lời liền vội vàng đi ra cửa. Đông Hoàng Thái Cửu nhìn tư thế đi khập khiễng của nàng, mặt hắn hơi tái đi, đêm qua có phải hắn đã quá tàn nhẫn không? Cũng không biết đêm qua nàng có thoải mái hay không? Hắn trầm tư, có lẽ hắn nên tìm sách đọc để nghiên cứu vấn đề này.
A Dung ra khỏi cửa rồi mới dám nhẹ nhàng thở ra, suýt chút nữa đã bị phát hiện, nàng sợ tới mức tim nhảy lên tận cổ họng, cũng may nàng còn thông minh. Nàng vịn lan can khập khiễng trở về viện của mình để bảo A Lê quay lại bên Đông Hoàng Thái Cửu.
Đêm qua Đông Hoàng Thái Cửu được ăn uống no đủ, và A Lê cũng tới nguyệt sự nên hắn không tiếp tục động tay động chân với nàng. Hắn phân phó tỳ nữ bưng trà gừng đường đỏ lên, nhìn A Lê uống xong mới vội đi giải quyết việc của mình. Khi đi đến núi giả ngoài đình viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200867/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.