A Lê nghĩ nghĩ, chậm rãi nói:"Ngoài việc chờ ngươi, mỗi ngày ta đều ngoan ngoãn nghe lời, ăn ngủ đúng giờ, không chạy loạn ra ngoài, vẫn luôn ở điện Cực Uyên chờ ngươi trở về."
"Chỉ vậy thôi sao? Chuyện xảy ra sau đó không nhớ gì sao?" Lục Trường Uyên có chút khẩn trương nhìn A Lê, lòng bàn tay chảy ra đầy mồ hôi lạnh.
"Không nhớ, chỉ có như vậy, chuyện tiếp theo không nhớ ra." A Lê day day huyệt Thái Dương, nhíu mày lại nói:"Trong đầu ta đều trống rỗng, chỉ cần cố nhớ thêm một chút thì đầu sẽ bắt đầu đau."
Lục Trường Uyên nhẹ nhõm thở ra, nhẹ nhàng xoa đầu nàng, ấm áp nói:"Không sao đâu, không cần nghĩ về nó."
Chỉ cần nhớ ra những điều này là đủ rồi, A Lê không cần nhớ lại những hồi ức không tốt của kiếp trước, không cần nhớ lại hắn đã phụ bạc nàng rồi cưới nữ nhân khác, cũng không cần nhớ lại tiểu hài tử đã chết yểu. Như vậy nàng sẽ không phải khổ sở. Lục Trường Uyên đau lòng hôn lên trán nàng, tiểu hồ ly đáng thương của hắn, kiếp này chắc chắn hắn sẽ bảo vệ nàng thật tốt, để nàng sống yên ổn hạnh phúc.
Bị côn th*t cứng rắn nóng như lửa cắm trong thân thể, A Lê khó chịu vặn vẹo mông, nàng nhẹ nhàng đẩy ngực Lục Trường Uyên, mềm giọng nói:"Thượng thần, đừng cắm sâu như vậy, sẽ không tốt cho hài tử của chúng ta."
Lục Trường Uyên nghe vậy, vẻ mặt phức tạp, ngơ ngẩn nhìn vào bụng nàng.
"A, thượng thần, quên nói với ngươi, lúc ngươi không ở nhà ta phát hiện ra mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200869/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.