A Lê nhớ lại thời điểm đó, khi nàng đang mang hình hài nữ nhi khoảng tầm mười tuổi, dựa theo quỹ đạo sinh hoạt của nàng, nàng vốn nên ngây thơ hồn nhiên trưởng thành. Nhưng Đông Hoàng Thái Cửu xuất hiện, tất cả mọi thứ đều thay đổi.
Sau khi đính hôn cùng A Lê, hắn thường xuyên đến đồ sơn thăm nàng, bởi vì thân phận hắn hiển hách, lại có hôn ước với A Lê nên hắn có thể vào phòng nàng bất cứ lúc nào, cũng không có ai dám ngăn cản.
A Lê có nuôi một con sủng vật nhỏ tên là Đô Đô, đó là một con hồ ly đực rất lanh lợi lại có thể nghe hiểu được tiếng người nhưng vẫn chưa biến hóa được. Nó đã đi theo A Lê được năm năm nay, A lê thực sự thích nó, mỗi ngày đều ôm nó, cùng nó chơi đùa, mọi động tác của nó đều chọc cho A Lê vui vẻ. A Lê đã ở cùng nó hơn một ngàn tám trăm ngày đêm, tình cảm theo đó cũng tích lũy ngày một dày, A Lê đã quen với sự tồn tại của nó, mỗi đêm đều sẽ ôm nó cùng nhau ngủ.
Ban đêm Đông Hoàng Thái Cửu thường lặng lẽ lẻn vào phòng nàng, đứng lặng trước giường lẳng lặng nhìn A Lê say sưa ngủ. Khi nhìn thấy A Lê ôm con hồ ly đực này ngủ, mặc dù trong lòng hắn tức giận nhưng đều vẫn chịu đựng không nói gì.
Vào một tối, khi hắn lẻn vào phòng A Lê, hắn thấy được một màn khiến hắn không thể át đi cơn giận dữ. Con hồ ly đực kia lại dám thừa dịp A Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200862/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.