Bởi vì A Lê ngoan ngoãn nghe lời nên sắc mặt Đông Hoàng Thái Cứu nhu hòa hơn. Hắn vuốt đầu A Lê, nhẹ giọng nói:"Ừ, ngươi ngoan ngoãn thì ta sẽ không phạt ngươi."
"Được rồi, ôm chặt ta, chúng ta về nhà." Một tay hắn ôm eo A Lê, một tay thi triển pháp thuật bay lên không trung.
A Lê nghe vậy vươn tay ra ôm lấy hắn, dựa cằm trên vai hắn, im lặng không nói gì nhìn về phía sau hắn.
Lục Trường Uyên mặc chiếc áo lót trắng giản dị, bóng hình cô đơn dựa trên cánh cửa nhà trọ lầu hai, hắn trầm mặc nhìn hai người đang ôm nhau, hiện ra vài phần cô tịch. Không muốn, không cam lòng, bất lực nhưng đành phải thỏa hiệp. Rốt cuộc hắn cũng không thể trơ mắt nhìn A Lê bị đau đớn tra tấn.
A Lê nhìn thân ảnh cao gầy kia, trong lòng như bị giằm đâm vào, đạo trưởng lại một mình lẻ loi, nhưng bởi vì nàng quá đau, thật sự nàng không chịu nổi đau đớn kịch liệt cho nên không thể đi cùng hắn rồi.
Trên bầu trời đêm yên tĩnh, ầm một tiếng, một đường cong xẹt lên, Đông Hoàng Thái Cửu ôm A Lê bay trở về đồ sơn.
Sau khi trở lại đồ sơn, hắn phân phó cho tỳ nữ giúp A Lê tắm gội, hắn không thích trên người nàng vẫn còn lưu lại hơi thở của nam nhân khác, chưa từng có người nào dám khiêu chiến điểm mấu chốt của hắn như vậy. Hắn cũng không biết vì sao mình lại dung túng A Lê như thế, nữ nhân này dám can đảm qua mặt hắn bỏ trốn cùng nam nhân khác!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200861/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.