Xương quai xanh hở ra bên ngoài bị đầu ngón tay lành lạnh của Đông Hoàng Thái Cửu nhẹ nhàng lướt qua, những hình ảnh hung tàn lại hiện lên trong đầu khiến A Lê không khỏi rùng mình. Chính đôi tay này đã dính đầy máu tươi, bóp cổ Đô Đô đến chết.
"Ngươi là đồ xấu xa, đừng chạm vào ta, thật ghê tởm." A Lê tóm lấy tay hắn hét lớn, nhớ tới Đô Đô chết thảm, đột nhiên nàng có chút buồn nôn, thức ăn từ dạ dày trào lên tận cổ họng.
"Oẹ..." A Lê che ngực lại sắp sửa phun lên người Đông Hoàng Thái Cửu, Đông Hoàng Thái Cửu tay mắt lanh lẹ bắt lấy nàng trở mình, để nàng nôn lên sàn nhà.
Nhìn A Lê không ngừng nôn mửa, Đông Hoàng Thái Cửu nhăn mày, nàng chán ghét hắn đến độ này sao? Hắn vừa đụng vào đã không thể chịu đựng? Nhưng bọn họ là phu thê, nhất định hắn muốn cùng thân mật với nàng.
"A Lê, ngươi vẫn không ngoan như vậy thật sự làm ta bực mình." Đông Hoàng Thái Cửu cầm khăn tay trên mép giường lau miệng A Lê, hắn đè xuống sự tức giận trong lòng, dùng ngữ khí bình thản nói:"Ta là phu quân của ngươi, chúng ta phải viên phòng, không được tiếp tục nôn nữa. Nếu lại chọc cho ta bực mình, ngươi tự biết hậu quả."
Câu cuối cùng kia khiến A Lê run rẩy, hậu quả, nàng biết.
Nàng vội vàng giải thích:"Đó là...Nhưng là...Ta rất sợ hãi nên không khống chế được chính mình, ta chỉ muốn nôn."
"Chịu đựng, không được nôn nữa." Đông Hoàng Thái Cửu không mềm lòng dù chỉ một chút.
A Lê trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200863/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.