Cảnh Vân do dự vài giây. Cậu nhóc biết thời gian không đợi người, vì thế quả quyết tiến lên. Gia văn hai đường tròn màu vàng tươi trên cổ tay cậu tỏa ra ánh sáng. Cảnh Vân phủ lòng bàn tay mình lên đôi mắt nhắm nghiền của Thanh Hòa, thầm đọc mật ngữ trong lòng.
"Mọi người có ai muốn Tá Đồng không?"
Vậy mà Yến Sơn Nguyệt lại là người lên tiếng đầu tiên, "Lần trước cậu bảo sử dụng Tá Đồng với phạm vi lớn có thể sẽ khiến pháp thuật chỉ có hiệu lực trong thời gian ngắn. Tôi có một biện pháp khác." Cô bước tới bên cạnh Cảnh Vân, "Cậu chỉ dùng Tá Đồng với tôi thôi, sau đó tôi dùng ma thuật Cửu Vĩ của mình tạo ra ảo cảnh, để mọi người cùng vào."
Dứt lời, một cơn gió yêu thổi tới, sau lưng Yến Sơn Nguyệt xuất hiện chín chiếc đuôi hồ ly khổng lồ trắng như tuyết. Đây là lần đầu tiên Vệ Hoàn được nhìn thấy chín chiếc đuôi của cô một cách hoàn chỉnh, nó đại diện cho yêu lực mạnh mẽ.
Dương Linh hơi lo lắng, "Nếu thế thì có phải sẽ tiêu tốn rất nhiều yêu lực của chị Sơn Nguyệt không?"
"Không sao đâu." Yêu văn hoa diên vĩ tên mu bàn tay Yến Sơn Nguyệt phát ra ánh sáng, cô nhìn Cảnh Vân đầy kiên định, "Làm đi."
Cảnh Vân gật đầu, bàn tay phủ lên đôi mắt Yến Sơn Nguyệt.
Cùng lúc đó, Ngọc Tảo Kính bên eo Yến Sơn Nguyệt bay lên giữa không trung, xoay nửa vòng rồi đứng yên. Hồ Hỏa màu lam nhạt xuất hiện trên ngón tay cô, nhảy bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557854/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.