5.
Sau bữa ăn một tiếng, ta cầm lấy chiếc roi từ trong thư phòng ra ngoài luyện võ.
Nghe nói roi da mềm màu đỏ là thứ mẫu thân ta hay dùng nhất, nó được gọi là xích diễm, giờ đây đã được cha truyền lại cho ta.
Nói thực thì nương thân để lại cho ta rất nhiều đồ, sau khi đến tuổi cập kê, ta liền nhận được từ cha chiếc chìa khóa căn phòng chứa đồ thuộc về bản thân.
Hôm đó vào trong xem qua một lượt, không hề nói khoa tưởng chút nào, những kim ngân châu báu kia ít nhất có thể đủ cho ta sống đến 10 đời.
Trước đây, ta vốn tưởng rằng một nữ hiệp sẽ giống trong truyện viết, vào nam ra bắc hành hiệp trượng nghĩa, ăn gió nằm sương.
Nhưng mẫu thân ta là một ngoại lệ, có vẻ như bà sống vô cùng giàu có lại thoải mái.
Nếu như bà vẫn còn sống, khả năng cao bọn ta còn có thể làm bằng hữu ấy chứ.
Ta vung roi vào trong gió như một mãnh hổ, âm thầm nghĩ liệu bản thân có được 3 phần phong thái như bà thời đó.
Nghe vú nuôi nói, mẫu thân là một nữ nhân vô cùng lợi hại.
Còn cụ thể lợi hại như thế nào ta lại không biết.
Lúc đó vú nuôi chỉ nói với ta rằng: “Đại tiểu thư, sau này người ra ngoài giang hồ, nếu như gặp phải nguy hiểm gì, thì cứ nói tên của mẫu thân người ra.”
Lại dặn dò ta: “Nhớ phải đem theo xích diễm, người nào nhận ra nó thì chắc chắn sẽ nhường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-trai-tim-moi-nguoi-deu-co-mot-chap-niem/3327350/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.