Thị vệ của ta rất ghét ta, người hắn thích là muội muội của ta Tống Chi Chi.
Bởi vì hắn cho rằng người cứu hắn hồi nhỏ là Tống Chi Chi.
Làm ơn đấy, cái người vai không thể vác, tay không thể xách nặng, yếu ớt như Tống Chi Chi ấy làm sao mà cứu được hắn ta chứ.
Muội ấy chỉ ngồi bên cạnh hắn, khóc huhu một lúc liền trở thành ân nhân cứu mạng với tấm lòng thiện lương của hắn rồi.
Đương nhiên, bọn họ cũng chẳng trách oan cho ta, quả thực là Mạnh Tề thị vệ vì ta nên mới bị rơi xuống nước.
Chỉ vì trong một lần tình cờ ta nghe thấy một nha hoàn nói Mạnh Tề bơi rất giỏi, vì vậy ngày hôm đó ta vô tình đánh rơi cây trâm bạc xuống hồ nước, phản ứng đầu tiên của Mạnh Tề chính là lao xuống hồ vớt nó lên.
Cho dù cây trâm đó không hề giá trị, nhưng lại là món đồ quý báu mà mẫu thân để lại cho ta.
Mạnh Tề không tình nguyện mà lao xuống, nhưng mà sau khi hắn xuống nước ta mới biết rằng hắn căn bản không biết bơi, là một con vịt cạn thực thụ.
Ai có thể hiểu được điều này chứ.
Chẳng trách trước khi lao xuống nước hắn lại trừng mắt với ta, thực sự là có bản lĩnh trừng mắt với ta lại không có bản lĩnh mở miệng nói một câu bản thân không biết bơi sao, đúng là một tên ngốc.
Ta vô cùng tức giận, nhìn thấy hắn dần dần chìm vào trong nước, sợ hắn thực sự bị c.hết đuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-trai-tim-moi-nguoi-deu-co-mot-chap-niem/3327349/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.