Lưu Hồng Đào gật đầu nói:
- Người nhà chúng tôi trông ngày này đã hơn năm năm, mặc dù tôi cũng rất muốn lập tức đón cháu về nhưng nó như thế này thì sợ sẽ không đi với tôi. Tôi có cố mang về cũng sẽ ảnh hưởng không tốt tới bệnh của nó. Cậu gần gũi với nó như vậy thì phiền trong thời gian này cậu thường xuyên tới thăm nó, làm nó có thể mau chóng ra khỏi bóng ma, sớm ngày khỏe mạnh.
Hứa Lập cười nói:
- Hai đứa bé nếu gần gũi với tôi như vậy, tôi đương nhiên sẽ cố hết sức.
Hai người ở trong phòng nhỏ giọng nói chuyện về hai đứa bé. Hứa Lập cũng không ngừng khuyên bé trai nên nó cũng dần bớt ghét Lưu Hồng Đào hơn, không ngờ còn có thể lấy một quả táo do Lưu Hồng Đào gọt đưa cho mình. biến hoá nho nhỏ này đã làm Lưu Hồng Đào rất kích động.
Đột nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy ra khiến Lưu Hồng Đào và Hứa Lập giật mình. Người tiến vào đúng là đội trưởng đội cảnh sát hình sự Củng Quân. Chỉ thấy Củng Quân đầu đầy mồ hôi vào nói:
- Bí thư Lưu thị trưởng Hứa, không xong rồi, Trịnh Quân Ba bỏ trốn.
- Cái gì? Trịnh Quân Ba trốn?
Hứa Lập nghe tin này cũng đứng bật dậy?
- Có chuyện gì vậy? Các anh không phải trực ban 24/24 ư? Sao còn có thể để hắn trốn?
Lưu Hồng Đào cũng đứng lên. Mặc dù y không nói một câu nhưng vì cháu mình bị ngược đãi nên Lưu Hồng Đào có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538076/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.