Mọi người một lần nữa đi tới căn phòng bệnh vốn giam giữ Trịnh Quân Ba. Hứa Lập chỉ huy hai cảnh sát chuyển chiếc giường sang chỗ khác. Hứa Lập cẩn thận quan sát vết máu trên mặt đất rồi cười nói.
- Tôi bây giờ đã có thể khẳng định Phùng Lập Quân này vốn là đồng bọn của Trịnh Quân Ba, mà cứu Trịnh Quân Ba cũng chỉ có mình y, không có người khác chứ đừng nói là có tên bác sĩ giả nào.
- Thị trưởng Hứa, sao anh lại khẳng định như vậy?
Những người khác đều không rõ sao Hứa Lập chỉ quan sát một chút là khẳng định Phùng Lập Quân là đồng bọn của Trịnh Quân Ba.
- Các vị nhìn đi, theo lời Phùng Lập Quân nói thì y bị đánh ở ngoài phòng. Viện trưởng Tiết, vừa nãy anh cũng đã kiểm tra vết thương trên đầu Phùng Lập Quân, có phải là y bị mỗi vết thương này không?
- Đúng, ở giữa trán và vết thương không nhẹ.
Tiết Kiến Lập đáp.
- Nhưng ở ngoài cửa phòng này không có vết máu. Nếu Phùng Lập Quân bị đánh ở ngoài cửa thì các vị nói đối phương còn có thời gian lau vết mau không? Dù là có xử lý thì lau sạch sẽ như vậy sao? mọi người cũng nhìn ở đây đi.
Hứa Lập chỉ vào mặt đất và tấm ga giường.
- Ở đây đầy vết máu, đặc biệt là trên ga giường còn có máu bắn tung tóe. Cục trưởng Triệu, anh là chuyên gia anh nói xem loại vết máu này hình thành thế nào.
Triệu Quốc Khánh làm cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538078/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.