Hơn nữa nàng ta cũng không thể giải thích rõ số thức ăn này đến từ đâu, lâu lâu chạy tới một nơi cách đây rất xa, lấy một số loại thức ăn từ trong không gian ra ăn cho đỡ thèm.
Có một không gian chứa toàn bảo bối, cố tình lại không dùng được, không ăn được.
Đúng là quá đáng giận! Mộ Vũ không nhịn được càng nghĩ càng dữ tợn, chỉ muốn bắt hết đám ấu tể đó mang về bán, nàng ta cũng có thể đường đường chính chính quay lại bên cha, rồi sống một cuộc sống áo cơm vô lo như một tiểu thư quý tộc.
Trong lúc vô tình Tần Tiểu Ngư phát hiện ra biểu cảm của Mộ Vũ, rõ ràng rất chán ghét nơi này, nhưng lại không chịu rời đi, quá kỳ lạ.
Nàng âm thầm ghi tạc những phát hiện đó ở trong lòng, rồi đi đến sơn động.
Sơn động này không biết được đào ra từ khi nào, động rất lớn, rất cao, có thể thấy được sức chiến đấu năm đó của tộc Tuyết Hổ rất mạnh mẽ.
Lúc này, mấy ấu tể thấy Tần Tiểu Ngư đi đến thì đều ngẩng đầu lên, trong ánh mắt có loại phản ứng hung ác chậm chạp.
Tần Tiểu Ngư biết bọn chúng đang nghĩ gì, cũng không sợ.
Lúc này có người đi đến đây, rõ ràng là tới gây phiền phức, Tần Tiểu Ngư đẩy hắn ra giả vờ như không có việc gì, đi thẳng đến khu vực trung tâm, “Đừng chặn đường, ta còn có việc, ngày mai còn phải làm việc nữa.”
Người nọ do dự một chút, cau mày, rốt cuộc cũng không tiến lên ngăn cản nữa.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914630/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.