“Bộ lạc bọn ta kiếm được tiền.”
Mặc dù A Bạch khờ khạo, nhưng hắn cũng biết không thể tùy tiện nói ra chuyện của ấu tể nhà mình. Hắn đưa đồng vàng cho Kerry, sau đó vươn tay ra: “Lấy cuộn khế ước ra đây.”
“Khoan đã, ta còn không biết các ngươi lấy đồng vàng từ đâu ra, lỡ như không hợp pháp thì sao? Đến lúc đó chủ nợ tìm tới người thương hội đen bọn ta, bọn ta lại đưa khế ước cho các ngươi, đến lúc đó không phải là, không phải là… Không được, ta muốn nói chuyện này với tộc trưởng của các ngươi.”
Kerry nhịn không được mà lui về phía sau một bước. Hắn hoàn toàn không muốn đồng vàng, nên càng không cần phải nói đến việc giao cuộn khế ước ra.
Cuộn khế ước này vốn dĩ là dùng để áp chế Hổ tộc, vì làm cho bọn họ nghe lời mới mang theo lại đây chứ hoàn toàn không có ý định cho bọn họ chuộc lại.
“Đây là đồng vàng của chúng ta, không có người nào có thể ham đồng vàng của tộc Tuyết Hổ, nhanh lên, mau giao cuộn khế ước ra đây, bọn ta còn vội vàng trở về.”
“Chuyện này quá quan trọng, ta…” Kerry muốn tìm một cái cớ, dự định có thể kéo dài bao lâu thì kéo bấy lâu, tốt nhất là tộc Tuyết Hổ này lại xảy ra chuyện gì đó, sau đó thu đồng vàng trở về.
Nhận ra Kerry kháng cự, thân mình cao lớn của A Bạch khom xuống, nhìn chú lùn Kerry: “Ngươi muốn đối nghịch với tộc Tuyết Hổ bọn ta sao?”
Nói đến đánh lộn, tộc Tuyết Hổ chưa biết sợ bao giờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914616/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.