Tôi lại tìm thêm một đống củi chất vào trong động, đây là vật phải có trong mùa đông này. Nếu như không chuẩn bị tốt, thì sẽ không còn pin điện thoại đâu mà dùng nữa!
Sau khi chuẩn bị xong, tôi đem toàn bộ đồ trượt tuyết cởi, khoác lên những cành cây bên cạnh đống lửa, nói với Trần Vi Nhi:
"Vi Nhi, em cởi y phục ra đi."
Trần Vi Nhi cởi bộ đồ trượt tuyết xuống, đưa cho tôi, nói:
"Nhưng y phục bên trong cũng ướt rồi!"
"Ừ, một lát nữa sau khi áo khoác khô, chúng ta cởi đồ bên trong ra, mặc áo khoác thôi."
Tôi nhận lấy y phục của Trần Vi Nhi, treo trên mấy cành cây bên cạnh đống lửa.
"Hắt xì"
Trần Vi Nhi đột nhiên hắt xì một tiếng.
"Vi Nhi, em tới đây ngồi gần lửa một chút."
Tôi vội vàng nói.
Ở trong cái đảo hoang này mà bị cảm thì hỏng bét. Thể chất của tôi đặc thù có thể chịu được lạnh, nhưng Trần Vi Nhi lại không phải như vậy.
Ngọn lửa cháy rất to chỉ trong chốc lát đã hơ khô áo khoác ngoài. Tôi bỏ cái áo khoác đó ra, để một cái còn chưa khô lên trên, sau đó bắt đầu cởi quần áo. Sau khi cởi đến chiếc quần con, Trần Vi Nhi bỗng nhiên cả kinh kêu lên:
"Anh... Anh muốn làm gì?"
"Đương nhiên là cởi quần áo chui vào trong áo khoác rồi!"
Tôi trải cái áo khoác như một tấm đệm trên mặt đất
"Vậy thì.. còn em làm sao đấy?"
Trần Vi Nhi sợ hãi nhìn cái đệm.
"Em cởi y phục ra rồi chui vào đây."
Tôi nói. Mặc dù tôi ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552269/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.