Hai món bảo vật mà Diệp Tinh phải tiêu hao số điểm Thời Không khổng lồ để đổi ra được đều bị phá hủy, hoàn toàn mất đi tác dụng.
"Chết tiệt!" Sắc mặt Diệp Tinh đại biến.
"Diệp Tinh, trốn không thoát, không gian lại bị phong tỏa." Giọng nói lo lắng của Tiểu Hắc truyền đến.
"Ta cũng ngăn không được, cũng không thể tiếp tục gia tăng thực lực cho ngươi."
"Không sao." Diệp Tinh vội vàng nói: "Tiểu Hắc, ngươi tự bảo vệ tốt cho mình, trốn kỹ trong nhẫn không gian, đừng để bị giết."
Hắn lại nhìn về phía hai người Mạc Cam Lâm và Linh Khuê Mộc đang đứng ở trong hư không.
Đây là lần đầu tiên hắn bị đuổi giết chật vật như vậy.
"Ha ha, nhân loại Kiếm Ngân, binh khí và áo giáp của ngươi đều vỡ nát rồi, hiện tại xem ngươi ngăn cản như thế nào?" Linh Khuê Mộc cười to nói.
Hưu!
Trường thương màu trắng bạc lại đánh úp lại, mặt trên tản ra dao động cực kỳ kinh người.
"Không ngăn được." Sắc mặt Diệp Tinh trở nên thật bình tĩnh.
Cho dù có căn nguyên của Tiểu Hắc giúp thực lực bạo tăng, cùng với kiếm Hủy Nguyên, áo giáp Huyết Kiển, hắn cũng chỉ có thể ngăn cản một đòn công kích của Mạc Cam Lâm một cách gian nan, lại càng không nói đến hiện tại Tiểu Hắc không thể tái chiến, kiếm Hủy Nguyên, áo giáp Huyết Kiển bị phá hủy.
Nếu hắn có thể dựa vào chính mình ngăn cản được, vậy thì cường giả cấp bậc Bất Tử Cảnh vô địch như Mạc Cam Lâm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531430/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.