Chương trước
Chương sau
Linh Khuê Mộc cười to nói, không thèm để ý chút nào.

Chỉ cần không đột phá đến Đại đạo chi chủ, thì ai có thể là đối thủ của Mạc Cam Lâm chứ?

Mà trở thành Đại đạo chi chủ rất khó, đã rất lâu rồi Nhân tộc không có sinh ra Đại đạo chi chủ mới nào, tình huống của các tộc đàn khác cũng giống như vậy.

Cho dù là Thiên Tộc Mạc Cam Lâm, Nhân tộc Thao Liệt, Yêu tộc Huyền Long, đều chậm chạp không thể đột phá, bị nhốt ở bước cuối cùng.

"Đi thôi."

Đứng ở đây một lúc, Mạc Cam Lâm mang theo Linh Khuê Mộc nhanh chóng rời đi.

"Nhân loại Kiếm Ngân sắp ngã xuống, trường kiếm và áo giáp trong tay đều bị đánh nát."

"Vòng xoáy sinh tử xuất hiện."

"Nhân loại Kiếm Ngân tiến bên trong Vòng xoáy sinh tử."

Trận chiến nhanh chóng biến hóa, những cường giả ở phía xa vừa rời đi, vừa tản ra linh hồn chú ý tình hình nơi này.

Bọn họ còn chưa có hoàn toàn rời xa, kết quả chiến đấu đã có.

"Bên trong Vòng xoáy sinh tử, sống hay chết đều không cố định, không biết nhân loại Kiếm Ngân có thể sống sót hay không?"

"Cho dù sống sót thì sao chứ? Xem dáng vẻ hiện tại rõ ràng là nhân loại Kiếm Ngân đắc tội Mạc Cam Lâm, cho dù hắn còn sống xuất hiện, cũng nhất định sẽ lại bị Mạc Cam Lâm đuổi giết."

"Có khả năng hiện tại nhân loại Kiếm Ngân cũng đã hoàn toàn ngã xuống."

"Thật không thể tin được, giai đoạn này nổi danh nhất gần như chính là nhân loại Kiếm Ngân bỗng nhiên quật khởi này, không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn như vậy, hắn lại ngã xuống!"

Nhân loại Kiếm Ngân thành danh cũng chỉ mới mấy chục năm thôi, đối với cường giả Bất Tử Cảnh mà nói, thời gian mấy chục năm hoàn toàn không tính là gì.

Vài vị cường giả không ngừng nghị luận.

Tiếp đó, chuyện ở nơi này đã lấy tốc độ cực nhanh mà truyền bá ra ngoài.

......

Bên trong Vòng xoáy sinh tử, Diệp Tinh chỉ cảm thấy ý thức của mình một mảnh mơ hồ, thân thể đang điên cuồng rơi xuống.

"Không có nguy hiểm?" Trong mắt Diệp Tinh chợt lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng.

Nếu có nguy hiểm, thì đoán chừng vừa tiến vào bên trong Vòng xoáy sinh tử đã trực tiếp bị vô số lưỡi đao gió cắt nát rồi, nhưng mà hiện tại không hề có động tĩnh gì.

"Hử? Dường như có một luồng dao động kỳ đị?"

Ở bên trong Vòng xoáy sinh tử khiến vô số cường giả kinh sợ, dường như Diệp Tinh lại cảm ứng được một luồng dao động kỳ dị.

Nhưng mà, không đợi hắn cẩn thận cảm ứng, bỗng nhiên ở phía trước xuất hiện một lối ra.

Hưu!

Thân thể của hắn rơi xuống, trực tiếp rời khỏi Vòng xoáy sinh tử.

"Phanh!"

Ngay lập tức, thân thể của hắn nện mạnh xuống mặt đất, cú ngã này khiến cho Diệp Tinh cảm thấy xương cốt của mình đều bị nện cho dập nát, cả người lập tức xụi lơ.

"Nện xuống thật ác." Diệp Tinh dùng sức đứng lên, xoa xoa cơ thể của mình, cho dù với thực lực của hắn cũng cảm thấy đau muốn thấu tim.

Hắn nhìn về phía trước mắt, trước mắt là một mảnh không gian thật lớn, bên trong không gian chỉ có một con đường kỳ dị, ở hai bên đường còn có một vài hồ nước với đủ loại màu sắc, trừ cái này ra thì dường như không còn gì nữa.

Toàn bộ không gian vô cùng yên tĩnh, dường như không có sinh mệnh nào khác.

"Đây là nơi nào?"

Diệp Tinh tản linh hồn của mình ra dò xét một chút, nhưng mà dưới sự dò xét của linh hồn hắn cũng không có phát hiện chỗ nào đặc thù.

"Tiểu Hắc, ngươi có phát hiện gì không?" Hắn trực tiếp truyền âm vào bên trong nhẫn không gian.

Nhưng mà, không có bất kỳ âm thanh nào truyền đến.

"Tiểu Hắc?" Diệp Tinh có chút nghi hoặc, tản ra một tia linh hồn tiến vào bên trong nhẫn không gian, chờ xem xét một chút, Diệp Tinh cũng sửng sốt.

Lúc này Tiểu Hắc lại biến thành một quả kén, phía trên tản ra một tia dao động mỏng manh.

“Lạch cạch!”

Áo giáp Huyết Kiểm rách nát trên người bóc ra, nện ở trên mặt đất, tại bên trong không gian vô cùng yên tĩnh chỉ có một mình hắn này lại có vẻ rất lớn.

“Lâm vào ngủ say rồi sao?” Diệp Tinh lắc đầu, trong lòng có một cảm giác không biết tên dâng lên.

Hắn nhìn về phía mảnh không gian này, hít một hơi thật sâu.

Chiến đấu mài giũa cùng Tiểu Hắc đến bây giờ, hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.

“Thật đúng là một trận chiến bị nghiền áp hoàn toàn!” Trong lòng Diệp Tinh thầm than.

Tiểu Hắc ngủ say, kiếm Hủy Nguyên, Áo giáp Huyết Kiểm rách nát toàn bộ, thực lực của hắn cũng đột ngột hạ thấp rất nhiều.

Lắc lắc đầu, thu lại rất nhiều cảm xúc trong lòng, Diệp Tinh nhìn về phía mảnh không gian này.

“Lúc trước mình muốn tiến vào mảnh không gian này, cuối cùng vẫn vào được, có điều hiện tại trong đầu không có dao động truyền đến, phần thứ ba Ma linh thuật kia hẳn là không ở nơi này.” Diệp Tinh thầm nghĩ.

Không gian bên trong Vòng xoáy sinh tử rất lớn, hiện tại hắn cũng không biết mình đang ở vị trí nào.

“Đi!”

Bóng dáng lóe lên, Diệp Tinh xác định một phương hướng, nhanh chóng lao đi.

……

Trên Địa Cầu, Diệp Tinh đang ngồi xếp bằng tu luyện, lúc này trên mặt hắn lại có một tia lo lắng.

Đương nhiên hắn biết phân thân Huyễn tộc xảy ra chuyện.

“Đinh!”

Đúng lúc này, bỗng nhiên đồng hồ của hắn vang lên.

“Chủ nhân, là cuộc gọi của sư phụ Đạo chủ Lăng Hằng của ngươi.” Ảo ảnh số 11 xuất hiện, vội vàng nói.

“Chuyển đi!” Diệp Tinh vội vàng nói.

Sau đó ảo ảnh của một người đàn ông tộc Long Nhân tộc nháy mắt xuất hiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.