“Bởi vì người tôi tìm tới là một gã cặn bã chỉ muốn ăn không muốn nhận, càng không muốn phiền toái. Gã sợ sau khi Lương Doanh tỉnh lại sẽ bắt gã chịu trách nhiệm, cho nên tôi đã đưa cậu ta đi.” 
Mục Khả Hân nói tới đây thì hơi nghiến răng: “Sau đó tôi đưa cậu ta về phòng, vốn dĩ không định làm gì cả. Bởi vì tôi đã thương lượng xong với gã kia, nếu Cảnh Minh thật sự sẽ cưới cậu ta gã sẽ đứng ra làm chứng, khiến Lương Doanh mất mặt, không có khả năng đồng ý lấy Cảnh Minh nữa.” 
“Kết quả ngày hôm sau…” 
Cô ta nói tới đây thì vô thức quay qua nhìn Cảnh Minh. 
Gã cũng ung dung nhìn cô ta đáp ngay lập tức: “Hôm đó anh uống say, em biết rõ.” 
Mục Khả Hân nhăn mày. Đương nhiên cô ta biết, còn biết rõ nữa là đằng khác. Cô ta còn định gạo nấu thành cơm với hắn, như vậy Cảnh Minh sẽ không chạy được. Cô ta đã tính toán rất chu toàn. Kết quả giữa chừng lại phát hiện không thấy Cảnh Minh đâu, hại cô ta tìm cả đêm, cuối cùng lại bực bội buông tha. Cô ta đâu có nghĩ Cảnh Minh lại chạy đến trong phòng Lương Doanh! 
“Lúc đó anh đi tìm Lương Doanh vì chuyện gì anh đã không nhớ rõ. Chuyện sau đó anh càng không chắc chắn.” 
Cảnh Minh nói rất ung dung, không chút chột dạ nào. Bản thân người say đúng là khó nói sẽ nhớ mình đã làm cái gì, thản nhiên phủ nhận tất cả. 
Quả nhiên là kẻ giả tạo làm đến đỉnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-noi-bien-the/3477065/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.