Edit: Lê thanhTrên đường đi từ Tam Thập Lý doanh tử đến thị trấn Cẩm Dương, mộtchiếc xe ngựa đang chạy cực kỳ nhanh. Ngồi trong xe là một nhà bốn người Liên Lan Nhi, La Bảo Tài, Kim Tỏa cùng Ngân Tỏa.
Xe ngựa liên tục xóc nảy mấy lần làm cho Ngân Tỏa cau mày, lên tiếng phàn nàn.
“Xe này đi kiểu gì vậy, lúc đi cũng không xóc nảy như vậy.” Kim Tỏakhông hạ giọng mà nói to cho phu xe ở ngoài thùng xe nghe thấy.
Không biết có phải vì vách xe vô cùng dày hay không mà xa phu bênngoài không nghe được Ngân Tỏa phàn nàn, xe ngựa lại tiếp tục xóc nảyhai cái liên tục.
La Bảo Tài thấy con gái phàn nàn liền đem cái đệm dưới người hắn đưatới. Đây cũng không phải xe ngựa của nhà bọn hắn, xa phu cùng xe ngựađều là của Tống gia người ta, có chút không tiện cũng cố nhịn.
Liên Lan Nhi đang trầm tư chợt nghe thấy lời nói của Ngân Tỏa liềntỉnh lại. Nàng từ nhà Liên Thủ Tín đi ra, ngồi lên xe ngựa liền bắt đầusuy nghĩ, đem một chuyện trọng yếu đã quên mất.
Liên Lan Nhi đem tay vươn vào trong tay áo, lấy ra một túi tiền, từbên trong lấy ra một thỏi bạc. Thỏi bạc kia chưa đủ một lượng mà chỉkhoảng năm sáu phân.
La Bảo Tài thấy Liên Lan Nhi lấy ra một thỏi bạc lớn như vậy cũng cóchút đau lòng, môi rung rung hai cái nhưng cũng không lên tiếng. NgânTỏa liếc mắt nhìn thỏi bạc, trên mặt lộ ra chút không kiên nhẫn. Kim Tỏa bên cạnh đang buồn bực nhét điểm tâm vào trong miệng. Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752992/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.