Tảng đá lớn lăn xuống gây ra động tĩnh khiến nhiều tu sĩ nghe thấy. Lúc này, ở một chỗ khác trên đỉnh núi cách Bạch Dịch không xa đang tụ tập hơn ba mươi tu sĩ mang bộ dáng con cháu thế gia. Người cầm đầu xấu xí, ánh mắt âm trầm.
Chếch phía đó là một nhóm tu sĩ khác vừa leo lên núi cát. Đám người này cũng cẩm y ngọc bào nhìn vô cùng phú quý, hơn nữa còn có hai cự nhân đi theo, cầm đầu là đại thiếu gia Mục Vũ của Mục gia.
Mục Vũ vừa trèo lên núi cát. Y đang đưa tay lau mồ hôi trên trán thì nghe thấy tiếng tảng đá lớn lăn xuống nổ vang, sau đó nhìn thấy Bạch Dịch nơi sườn núi, vậy là mồ hôi trên trán vị đại thiếu gia Mục gia này càng nhiều hơn.
Đang định đi nhanh chút rời xa tên ôn thần Bạch Dịch, Mục Vũ chợt thấy vài người quen. Cách y không xa là hơn ba mươi tu sĩ thế gia đều là con cháu Lôi gia. Người đàn ông cầm đầu có ngoại hình xấu xí tên Lôi Hành Viễn, là đệ tử dòng chính của Lôi gia, anh em bà con với Lôi Thạch.
"Lôi huynh!"
Mục Vũ bật cười, ôm quyền nói: "Không ngờ vừa vào Hóa Cảnh đã gặp Lôi huynh, xem ra chúng ta rất có duyên phận, ha ha."
Lôi Hành Viễn không có cảm tình gì với lời chào hỏi của Mục Vũ, nếu không phải nhân số hai bên xêm xêm nhau, Thiết Diện Lôi gia lại không ở ngay bên, Lôi Hành Viễn rất muốn làm một trận đại chiến ngay trên đỉnh núi với Mục Vũ.
"Mục đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1716055/quyen-2-chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.