Nếu là tu sĩ khác nghe thấy có Yêu thú mai phục tất sẽ cảnh giác gấp đôi. Tuy bốn phía bãi cỏ trống không nhưng rất nhiều Yêu thú có năng lực ẩn nấp, có thể che giấu bản thể trước mặt Tu Chân giả.
Động tác của Bạch Dịch không giống như người biết xung quanh có Yêu thú. Hắn không thèm nhìn bãi cỏ nhấp nhô tưởng như có vô số Yêu thú, ngược lại cười lạnh, ánh mắt vẫn không rời tên tu sĩ mặc áo giáp kia.
"Ngươi nghe nói tới Độc Nha Thú chưa?"
Tu sĩ mặc áo giáp hơi lo lắng: "Dưới bãi cỏ này có hơn ba mươi con Độc Nha Thú ẩn nấp, nếu không phải ta nhanh mắt thấy, cộng thêm có áo giáp cứng rắn thì giờ đã chết ở nơi này giống họ rồi. Chúng ta liên thủ với nhau chắc chắn có thể chạy khỏi đây."
Độc Nha thú là một loại Yêu thú hình thể nhỏ như sóc, đạt tới trình độ Yêu thú cấp 3. Hai cái răng nanh là đặc thù của Yêu thú này, chẳng may bị nó cắn trúng, nếu không ăn đan giải độc thì tu sĩ Trúc Cơ sẽ chết chắc.
"Nếu vậy thì chúng ta liên thủ đi." Bạch Dịch ung dung nói, rồi từ từ đi về phía tu sĩ mặc áo giáp. Trên Tử Đằng Kiếm sau lưng dần hiện lên ánh sáng lạnh lẽo.
Tu sĩ mặc giáp đấy hắn đồng ý liên thủ thì an tâm không ít, nói tiếp: "Tốc độ của Độc Nha thú cực nhanh, ngươi phải cẩn thận vào. Chỗ ta còn thừa hai viên đan giải độc, mỗi người chúng ta một viên, ăn vào rồi đột phá vòng vây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1716056/quyen-2-chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.