Tư Chân chạy thục mạng trong màn không khí lạnh, nhóm người cầm đuốc lửa vẫn bám riết phía sau. Chỉ cần Tư Chân ra khỏi ngôi làng may mắn sẽ bắt được xe. Trước đó, cậu đã tìm hiểu đường đi ở đây. Trời bắt đầu trở mình muốn thức dậy
" hộc hộc " Tư Chân thở gấp gáp quan sát xung quanh, còn chút nữa là được rồi. Ngoảnh lại cậu thấy đám người đó hình như không đuổi theo nữa mà cũng thật kì lạ người trong làng đó ít tiếp xúc với người ngoại tộc nhỉ? Tư Chân không bận suy nghĩ nữa cậu không mang tiền theo bên cạnh không thể bắt xe được chỉ có thể đi nhờ. Cậu đi bộ cả một đoạn dài, xa quá.
Cũng may ông trời không làm khó cậu nữa, lúc này cậu đã bắt được một chuyến xe lên tỉnh. Người lái xe tốt bụng cho cậu nước uống và vài mẩu bánh mì. Đi nửa ngày, cậu muốn dừng chân ở trạm điện thoại công cộng. Người lái xe cũng vui vẻ thả cậu xuống nơi. Lúc này người cậu lem nhem tóc tai bù xù dài hẳn đến ngang tai. Tư Chân run run bấp số của Ân Lan Hương. Tiếng điện thoại vang dài một lúc như thể đông cứng nhịp tim Tư Chân.
" Alo, cho hỏi ai gọi đến?.
Tư Chân ôm chặt đầu điện thoại " Mẹ ".
…
Một tuần sau.
" Chân chân à, hôm nay con lại đi thăm bạn nữa sao? Để mẹ chuẩn bị chút hoa quả." Ân Lan Hương từ trong bếp ngó ra
" Vâng con biết rồi, mẹ để đó đi, lát con lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-tieng-goi-con-tim/3507813/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.