Phía Tây khu tự trị.
Ngôi làng nằm hẻo lánh bên dưới sườn đồi. Chiều về ánh vàng láng trên đám lông cừu nhấp nhô. Tiếng cừu về chuồng be be trên những sơn nguyên rộng lớn.
" A, đau quá " Chút ý thức mơ hồ cảm nhận về xác thịt dần rõ hơn. Tư Chân lờ mờ thấy chút ánh sáng nhập nhoèn qua cửa mắt. Cậu dần lấy lại ý thức. Tay day day thái dương nhíu chặt lông mày. Một hồi định thần lại mới nhận ra hoàn cảnh hiện tại. Cậu đang ở trong một gian phòng đóng bằng gỗ, kế đầu giường là một bàn đồ hình như có chút ánh sáng phản chiếu từ gương còn có bình hoa nhỏ. Phán đoán rằng, phòng này là của một cô gái nào đó chắc là người đã cứu mình. Tư Chân định bò dậy rời khỏi giường mới phát hiện chân mình bị thương khó cử động cho đến khi lết được đến gần cánh cửa đã nghe giọng nói nhẹ nhàng của người con gái bên kia. Cậu dùng sức đẩy cửa ra, người con gái ấy cũng vừa lúc bước vào. Hai người nhìn nhau thoáng cái Tư Chân thấy nàng mỉm cười e thẹn tay bưng rổ cũng bất giác đung đưa. Để phá vỡ sự im lặng Tư Chân cất lời " Xin chào, cô gái đã cứu tôi sao? "
Nàng gật đầu nhưng vẫn không lên tiếng.
" Tôi thật sự rất biết ơn. Không nhờ có … " Tư Chân ngừng một chút cả người vẫn dựa vào tấm cửa " Cậu tên gì thế? "
Tư Chân quan sát chừng nghĩ cô nàng chạc tuổi mình những nét trẻ măng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-tieng-goi-con-tim/3505674/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.