Kẻ đang ngồi đối diện Phong Tuế Nguyệt nhếch môi cười kia là Tư Bân. Hắn ta nhìn Ân Lan Hương ngồi bên cạnh gọi môt tiếng " Vợ à ".
Rắc rắc, Phong Tuế Nguyệt trừng mắt, đầu lông mày nhíu chặt đến nỗi có thể kẹp chết một con ruồi " chết tiệt tên khốn đó gọi ai là vợ hả " cô nghĩ. Ân Lan Hương dùng cả hai tay bọc lấy tay cô an ủi " Chị và hắn không còn quan hệ gì nữa "
" Đừng dài dòng, con tôi đâu!"
Phong Tuế Nguyệt không cho hắn cơ hội.
" Không hổ danh tiểu thư Phong gia hắc bạch lưỡng đạo, có được trợ giúp của Thiên Tân. Chẳng trách người đời ca tụng trong sạch, khư khư …khư "
" Không phân trắng đen, Tư tổng đây leo lên vị trí này không phải nhờ danh tiểu thư, ha "
" Hừ, tên nhóc đó đang ở chỗ nào có an toàn hay không nhờ vào thái độ của các người rồi "
" Vào thẳng vấn đề đi " Phong Tuế Nguyệt mười phần bản lĩnh thương trường không hề nao lúng trước hắn ta.
" Được thôi, cũng không có gì to tát dù gì…Tư Chân nhỉ? " Hắn ta làm ra vẻ vừa mới nhớ ra " Cũng là con của Tư Bân này "
Đoạn hắn vứt tệp hồ sơ lên bàn, hai tay hắn vắt sang hai bên ghế ngón trỏ nhịp nhịp gõ lên mặt gỗ nhẵn, chân bắt chéo làm lộ ra đôi giày sáng loáng đắt tiền, ánh mắt đắc thắng.
Phong Tuế Nguyệt cầm hồ sơ trên tay, gân xanh trên trán co giật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-tieng-goi-con-tim/3500433/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.