Lăng Phỉ Nhi sẵn sàng để Ôn Nguyễn chế nhạo.
Cô cầm sách bài tập đầu ngón tay, dùng sức mạnh đến mức trắng bệch.
Cô thậm chí không dám nhìn vào mắt Ôn Nguyễn.
Sau khoảng bốn năm giây, cuốn sách bài tập trên tay cô đã bị giật.
Lăng Phỉ Nhi bất giác siết chặt.
Cô cụp mắt xuống, không dám nhìn ÔnbNguyễn chút nào.
Ôn Nguyễn nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Phỉ Nhi, không khỏi cười khổ một tiếng, "Cậu không muốn hỏi sao? Nếu như không cho tôi xem, tôi làm sao biết là câu hỏi nào?"
Không chế giễu, không chế nhạo.
Không nghi ngờ gì nữa, thái độ cũng giống như những bạn học bình thường.
Cô đã chống lại cô ấy rất nhiều vào trước đây!
Lăng Phỉ Nhi đỏ mặt hỏi: "Cậu, cậu là muốn chỉ tôi sao?"
Ôn Nguyễn, "Giới hạn trong đề mục, muốn cùng tôi làm bạn, hai chúng ta là không thể nào!"
Dù vậy, Lăng Phỉ Nhi cũng vui mừng khôn xiết.
Ôn Nguyễn không đem cô xem như cừu nhân liền đã từ bi rồi, cô nào còn dám xa xỉ muốn cùng cô làm bạn?
Ôn Nguyễn kêu Lăng Phỉ Nhi ngồi xuống, kiên nhẫn giải thích cho cô cách giải.
Sau khi Văn Nhân bước ra khỏi cổng trường, phát hiện quên chìa khóa nên quay lại lớp.
Vừa bước tới cửa liền nhìn thấy Lăng Phỉ Nhi vốn luôn có hiềm khích với Ôn Nguyễn, ngồi bên cạnh Ôn Nguyễn, chăm chú nghe Ôn Nguyễn giảng bài, nhìn trộm Ôn Nguyễn, vẻ mặt có chút khó xử, có chút ngượng ngùng, còn có chút nhỏ hưng phấn, Văn Nhân huyết đều đông!
Đồng tử hơi co lại, không tin nhìn cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971588/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.