Chu Lệ Bình không tin điểm trung bình của ban 10 cuối kỳ này sẽ tăng.
Ôn Nguyễn và Hoắc Hàn Niên tiến bộ đã là kỳ tích rồi, chẳng lẽ ai cung cũng có thể làm thế sao?
Hiệu trưởng cũng quá để mắt đến ban 10 cặn bã kia rồi!
Lý Hoa lần này không dội cho Ôn Nguyễn một gáo nước lạnh, cô kêu Ôn Nguyễn gọi Hoắc Hàn Niên đến phòng làm việc.
Sắp xếp một cuộc họp cho hai người họ.
Một giờ sau, cả hai ra khỏi văn phòng.
Ôn Nguyễn nhìn thiếu niên bất cẩn bên cạnh nhẹ nhàng giật giật ống tay áo, "Anh, anh có tin tưởng chúng ta cuối kỳ có thể tiến bộ không?"
Hoắc Hàn Niên nhướng mày, "Em muốn làm thì tôi sẽ phối hợp."
Ôn Nguyễn cảm thấy trong lòng có một dòng chảy ấm áp, khóe môi nhếch lên một nụ cười tươi tắn ngọt ngào.
Khi cả hai quay lại lớp học, Tần Phóng đã hét lên đầy hoài nghi, "Tôi thế mà thành hạng ba đếm ngược, Minh Khải, cái tên tiểu tử chết tiệt, thế mà đứng top 100, không có đạo lý a!"
Khóe mắt nhìn thấy Hoắc Hàn Niên, Tần Phóng đang chạy về phía anh, "Niên Ca, sao anh mới đó lại có thể thi lên top 2 vậy, trời ạ, tôi như sống trong thế giới của những vị thần vậy!"
Hoắc Hàn Niên hai tay đút vào túi quần, nhìn Tần Phóng bằng đôi mắt đen đang cười nửa miệng, khẽ nhướng mày thanh tú, "Cậu chuyển đến ban 10 đi!"
"Điểm của tôi lần này, ước chừng chỉ có thể đến ban 10 a, Niên Ca, sau này mang em bay đi!"
"không vấn đề gì."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971587/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.