Editor: Cafe26
Kiều Uyển Uyển nhận lấy tờ giấy dì đưa tới, thừa dịp công an còn chưa tới, hỏi thăm dì phải thi tuyển vị trí bác sỹ vùng quê ở dưới quê như thế nào? Dì vừa nghe, chợt lấy lại tinh thần: “Là con muốn thi sao? ”
“Không phải, con giúp một người bạn của con hỏi dò xem thôi”.
“Để Dì hỏi con trai Dì xem, nó đang làm việc trong bệnh viện”. Dì cong đôi mắt, tầm mắt đảo quanh khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Kiều Uyển Uyển, thăm dò hỏi, “Cô gái, con có người yêu chưa vậy? ”
Lúc Tống Duyên Minh tiễn mẹ xuống lầu, đúng lúc nghe thấy Dì hỏi Kiều Uyển Uyển như vậy, anh đang bước xuống cầu thang thì đột nhiên dừng lại.
Sau đó liền nghe thấy Kiều Uyển Uyển với khuôn mặt đỏ ửng lắc lắc đầu nói: “Chưa có”.
Sắc mặt Tống Duyên Minh nhất thời trầm xuống, Kiều Uyển Uyển coi anh như là người đã chết sao?
Dì không chú ý đến Tống Duyên Minh, lại tiếp tục hỏi: “Cô gái, vậy con bao nhiêu tuổi rồi? Nhà ở đâu, trong nhà có những ai”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nien-dai-kieu-the-co-khong-gian/4456520/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.