Editor: Cafe26
“Được rồi mẹ, thời gian không còn sớm nữa, mẹ mau đi ngủ đi”.
Tống Duyên Minh đỡ bà về phòng, bà còn nói, “Đại anh hùng hành hiệp trượng nghĩa vẫn chưa ngủ! Ta sao có thể ngủ?”
Tống Duyên Minh biết, mẹ anh là lo lắng Kiều Uyển Uyển chút sẽ đến Cục công an để làm ghi chép, không biết bao lâu mới có thể về phòng nghỉ ngơi.
Mẹ anh tuổi đã lớn, tình hình giấc ngủ vẫn không quá tốt, bị đánh thức sẽ mất ngủ.
Nghĩ đến đây, Tống Duyên Minh nói: “Đợi chút chọn mở phòng khác cho cô ấy, không làm phiền mẹ nghỉ ngơi”.
Bà Tống lại dặn dò: “Con không được đưa tiền cho nó!”
“Mẹ, trước đây không phải mẹ đối với cô ấy rất hào phóng sao? Sao đột nhiên lại keo kiệt như vậy?”
“Hứ! Đối phó với loại nhân phẩm không đứng đắn, vẫn chưa qua cửa đã nghĩ đến việc tính toán tiền bạc với nhà trai, cô gái thiên vị nhà mẹ, mẹ hào phóng không được. Một khi đã hào phóng, mẹ cảm thấy bản thân mình như kẻ ngốc”.
Tống Duyên Minh để bà Tống yên tâm, một bên đưa bà Tống về phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nien-dai-kieu-the-co-khong-gian/4456519/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.