Editor: Cafe26
Kiều Uyển Uyển cười gật đầu, khóe mắt nhìn thoáng qua người đang đứng ở cầu thàng, Tống Duyên Minh sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng nhất thời căng thẳng lên.
Cô không hề biết Tống Duyên Minh đã nghe được bao nhiêu, bất quá nhìn sắc mặt Tống Duyên Minh khó coi như vậy, thì chắc là tám phần đều đã nghe thấy.
Đúng lúc này, công an đã đến.
Kiều Uyển Uyển vội vàng chủ động đi ra nghênh đón, nói rõ quá trình bắt trộm, toàn bộ quá trình đó không dám nhìn lại Tống Duyên Minh.
Tống Duyên Minh là người sĩ diện, cho dù nghe thấy cô phủ nhận sự tồn tại của anh, lúc này cũng không phải là lúc không phù hợp, để cãi nhau ầm ĩ với cô.
Đúng như cô tưởng tượng, mãi cho đến khi cô đi theo công an ngồi xe cảnh sát rời đi, Tống Duyen Minh cũng không hề ra mặt.
Chỉ là, Tống Duyên Minh cũng theo lên ngồi trên chiếc xe cảnh sát.
Toa xe nhỏ hẹp, anh chân cao tay dài, vừa bước vào liền làm cho cả toa xe càng thêm hẹp và chật chội.
Anh cuộn tròn đôi chân dài, ngồi cạnh Kiều Uyển Uyển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nien-dai-kieu-the-co-khong-gian/4456521/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.