Hôm ấy, sau khi Tô Quan Khanh hoàn tất buổi thị giảng, Tiểu Hoàng đế bỗng tỏ vẻ thần bí, ghé tai nói nhỏ rằng có ân chỉ ban xuống, dặn hắn hãy về nhà tĩnh tâm chờ tin.
Vốn dĩ ngày hôm sau Tô Quan Khanh được hưu mộc*, hắn đã định bụng tối đến sẽ sang Khương gia dùng bữa. Nào ngờ sự tình thế này, hắn chẳng dám đi đâu, chỉ đành bó gối ngồi chờ tại khách điếm.
Quá giờ ngọ đôi chút, nội thị trong cung tới truyền chỉ, vừa gặp đã tươi cười chắp tay chúc mừng. Bấy giờ Tô Quan Khanh mới vỡ lẽ, thì ra Tiểu Hoàng đế muốn ban trả lại toàn bộ điền sản và trạch viện của Tô gia đã bị tịch thu năm xưa.
Nội thị trước khi rời đi còn cười tủm tỉm dặn dò: “Ngày mai Tô Thị giảng hưu mộc, vừa khéo để đi làm thủ tục bàn giao điền trạch.”
Tô Quan Khanh tạ ơn, tiễn nội thị ra về. Nghe lời ấy, hắn chẳng những không mừng rỡ như nội thị tưởng, mà lòng lại nặng trĩu. Ngày mai hắn định dành trọn ở Khương trạch kia mà! Nếu lỡ dở chuyện nghiệm thu, chẳng phải hắn lại phải đợi mười ngày nữa mới được gặp Đồng Đồng hay sao!
Song nghĩ lại, thuở nhỏ Đồng Đồng chẳng lạ gì Tô trạch, xem như cũng lớn lên ở đó, chưa chắc nàng đã không có hứng thú thăm lại chốn xưa. Ngày mai chi bằng cứ đến Khương trạch tìm nàng trước, nài nỉ nàng cùng mình đi nghiệm thu.
Ý định đã quyết, tâm tình Tô Quan Khanh tốt lên hẳn. Thấy trời đã muộn, hắn bỏ qua ý định sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mua-vi-hon-phu-bi-mu-ve-nha/5052612/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.